“Nét xuân cửa Thiền” mang không khí Tết gửi đến bạn đọc

Thứ sáu, 28/01/2022, 23:23 GMT+7

Nghe đâu, tiếng gió thổi làm lay động gợn nước lăn tăn bên bờ hồ Phương Trạch, đong đưa cái khí se lạnh the thẻ bên song cửa, rót nhịp điệu thơ văn xuống đong đầy những chén trà của những hành giả còn đang dang dỡ với lời kinh trầm mặc, an yên. Trong nét xuân giao thừa, khép lại những bản dịch hành giả đã để cho ý kinh rơi nhẹ trên thanh điệu bài thơ, ôm nét xuân mà lòng vẫn cứ thấm đẫm lòng từ, vẫn đong cho đầy hồn thơi thới, ngập tràn cảm vị thiền môn.

“Nét xuân cửa Thiền” chính là tên tựa đề ấn phẩm xuân do trung tâm biên phiên dịch tư liệu Phật giáo quốc tế phát hành ấn bản trên toàn quốc. Tác phẩm gồm 244 trang, tuyển tập hơn bảy mươi sáng tác bao gồm thơ và văn xuôi của hơn ba mươi quý thầy cô, Phật tử viết về đề tài mùa xuân.

Trong chốn già lam, ý vị xuân cứ thế rơi đều trên con chữ. Lòng tôi nay chợt cảm mộ cái thiền vị trong cốt cách của nhà chùa qua từng câu thơ nghĩa văn mà tự tỏ ý phô bày, tác cảm.

Xuân đến hoa vàng ươm sắc nắng,

Nhuộm trắng hoa ban giữa Hà thành.

Phương Trạch chiều nghe lời thỏ thẻ,

Câu kinh rớt xuống đượm ý thiền.

"Xuân Thiền" rộn ràng hoa nắng nhỏ, tiếng cười vang lên, chú tiểu trên tay cầm tràng hạt. Xuân về chỉ là thế, sơn tăng trong thơ một đời cống hiến dịch thuật cũng chỉ cho mình là kẻ lãng du theo tháng ngày, để lòng cao vút khoáng đạt, nhẹ nhàng ôm cả đất trời quyện vào mây núi. Thật hay, hành giả trong thơ chắc hẳn vào thời khắc đó đã chậm rảo bước trong khoảng trời mênh mông, mà lòng cảm khái cái vị xuân thiền đẹp đến chất ngất nên mới thốt lên những lời ý vị nhẹ tựa mây ngàn thư thế.

 "Xuân gối cửa thiền" Ô hay! Kẻ thi sĩ nào đây mà gieo vào thinh không một thanh âm huyền diệu này.

Xuân sang đánh thức từ bi.

Tết về dọn rửa thoát ly não phiền.

An nhiên nhẹ bước hành thiền,

Phút giây hiện tại cười hiền cho nhau....

Ý vị xuân trong thơ thật hiền, hành giả tự soi sáng đi đến và cái nếm trải cái "Hương vị ngày tết", nghe đâu đây âm hưởng vang lên hoà quyện vào ấm trà, dĩa gừng, với đôi cô thiếu nữ đi chùa đón xuân mà lòng người chợt thấy phấn khởi vô cùng.

Cũng còn yêu "Tiếng gọi mùa xuân" làm rạo rực khúc Nghê Thường trong tim nhà thơ, rồi hoát nhiên nở nụ cười thật tĩnh trên khoé môi gầy. Chợt đong đưa qua những hoài bão, hành giả bỗng nhiên đan tâm thốt nên lời "Tạm biệt năm cũ, đón chào năm mới" bằng dáng vẻ hy vọng bình an. Vẫn còn nhớ như in "Chuyến tàu đem ba mươi" đầy nỗi niềm cố quận, man mác một nỗi buồn xa quê khiến tâm hồn lữ khách chợt xao xuyến khôn tả.

"Tĩnh lặng!

Chút bình yên xin gửi theo gió,

Mong đâu đó hưởng chút gió an yên!"

Bình yên vẫn ở đó được hành giả phác họa không ngừng bằng hình ảnh trái tim, mảnh vườn tâm, cảm giác sự tự tại trong tâm hồn, một nụ cười tươi thật đẹp, sự san sẻ, yêu thương... đâu đó có chút tĩnh lặng đặt trong lòng của hành giả.

"Thanh xuân xin đừng bỏ lỡ", thanh xuân như một cơn mưa rào lại là một mỹ từ tuyệt hảo trong quãng đời khó quên, thanh xuân đến như nguồn sống đâm chồi nảy lộc.

Cũng đâu đó qua những lời thủ thỉ với dừa ông và dừa con, mà hành giả để lòng mình chan chứa hồn quê, yêu cái nỗi nhớ buồn man mác bằng vần điệu chân chất mà trông ngóng về miền Trung "Liệu bão có cuốn dừa con của tôi đi không?"

Tôi chỉ là thoáng qua đâu đó, nhưng nếu bạn lật từng trang trong "Nét xuân cửa thiền" thì sẽ bắt gặp những vần điệu đầy chất thi sĩ như thế, còn đong đầy cái cốt cách trong sứ mệnh của một hành giả Như Lai, mỗi vần điệu trên con chữ đều đượm nhuần những thanh âm xuân pha lẫn thiền vị, đem đến cho bạn đọc một cái nhìn thực trong nét sống của thiền môn cũng là của những hành giả dịch thuật tại chốn Long Hưng.

Thật đẹp lắm thay những lời hay được vẽ bày, hy hữu thay tôi cùng bạn ngắm một cuốn sách và cùng thấm nhuần nghĩa lý trong câu từ của những vần thơ bài văn từ quý thầy cô nơi trụ xứ chùa Long Hưng - Hà Nội. Bạn muốn biết họ là ai không? Thật đẹp lắm thay!!!

Tuệ Trung

Ý kiến bạn đọc